Wednesday, March 13, 2013

Sau khi bi bắt và khởi tố về tội "Giết người", do bác ái thân tốt

ke toan thue,Hinh nen dep,Hinh dong,chua viem xoang,viem xoang mui

Cho đến bây giờ, sau hơn 3 năm sống trong trại giam, mỗi khi nghĩ về ngày đứng trước vành móng ngựa, trái tim tôi vẫn còn đau nhói. Đó là ngày 22/9/2009. Trong khi những người hàng xóm đứng ra chia sẻ, bảo vệ cho tôi vì phải chịu cuộc sống quá áp bức dẫn đến hành động giết chồng, thì đứa con gái thứ 2 bất ngờ đã đứng dậy yêu cầu "nợ máu phải trả bằng máu" và đề nghị hội đồng xét xử tuyên phạt mẹ mình với mức án cao nhất. Nghe con nói vậy, trái tim tôi như vỡ tung ra vì đau đớn. Đứa con mà mình dứt ruột đẻ ra, nuôi nấng khôn lớn không ngờ lại quay lưng như thế với mẹ nó. Dù biết rằng, hành vi của tôi đáng phải nhận hình phạt như thế, nhưng điều đó đến quá bất ngờ, và ngoài sức tưởng tượng của người mẹ.

Cũng chính vì hận con, giận người nhà chồng nên sau khi chuyển lên trại giam số 6, tôi nhất quyết không gặp hay nhận quà thăm nuôi của bất kể đứa con nào, hay gia đình bên nội, trừ bên ngoại mang đồ tiếp tế lên. Với bản án chung thân, nếu có cải tạo tốt thì cũng phải 70 tuổi, tôi mới được trở về. Liệu chắc gì đã sống được tới lúc đó, có lẽ đây sẽ là nơi gắn bó với tôi trong những ngày tháng còn lại, tôi xác định sẽ sống ở trong này chứ không về nhà nữa.

Qua những người thân của mình mỗi lần lên thăm nuôi, tôi cũng thấy đỡ áy náy phần nào khi được biết, trong số 4 cô con gái của mình thì đã có 3 cô con gái lấy chồng, đứa con út thì hiện đang học cấp 3. Trong đó, cô con gái thứ hai là đứa làm cho tôi đau nhất hiện đang mang thai đứa con đầu lòng, chuẩn bị sinh nở. Tiền nhân bảo, gieo nhân nào thì át gặt quả nấy, ngẫm vào đời mình, nhiều lúc tôi thấy bạc bẽo quá. Từ bé đến lớn, tôi là một người bất hạnh, sống một đời khổ hạnh, nhẫn nhịn vì chồng, vì con. Để rồi, cái kết hôm nay tôi nhận được là sự ghẻ lạnh của chồng, bạc bẽo của con cái. Cũng chỉ vì không kiềm chế được, cả đời tôi đã mang tiếng ác là giết chồng tàn bạo.

Giờ, tôi đã xác định, phần đời còn lại tôi sẽ sống trong trại giam, dù có được về với xã hội đi chăng nữa thì tôi cũng xin được sống thác nơi này, để không đối diện với thực tại là những lời thị phi ác ý, nhất là với chính những đứa con chính tôi đã dứt ruột đẻ ra. Kết cục của ngày hôm nay, là do tôi tự tạo ra tất, tôi phải đối diện với điều đó để tu tâm, cải tạo tốt. Bản án lương tâm cũng chính là bản án đời người mà tôi phải lãnh nhận, sẽ theo tôi đến suốt cuộc đời, ngay cả trong bữa ăn, giấc ngũ và giữa cơn mê dài mỏi mệt.

No comments:

Post a Comment